Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

Có một người yêu em...

Có một người không hề do dự đắn đo, sẵn lòng dốc hết những đồng bạc cuối cùng mà người có cho em. 
Có một người yêu thương em mà không người đàn ông nào trên đời này có thể sánh bằng, ngay cả người đó là anh. Người yêu em bằng một tình yêu sâu rộng vô bờ bến không điều kiện, không vụ lợi, không cần đáp trả. Dù cho hôm nay em là một người trưởng thành hay mai sau tóc có pha màu thì với người em vẩn không bao giờ lớn. Em mãi là con nhóc thơ thẩn đứng chờ người ở trước khoảng sân nhà vào buổi chiều. Giả vờ bị đau chân để được người cõng trên lưng rồi im lặng nghe những dịu êm tan chảy trong tâm hồn. Trông ngóng, chờ đợi câu chúc ngủ ngon của người vào buổi tối như một thông lệ không thể thiếu được.
Có một người mà khi đau buồn em thường nghĩ đến người ấy đầu tiên. Không ngại ngần níu lấy cánh tay người mà khóc oà lên cho vơi đi nổi niềm. Người chưa bao giờ xoay mặt, quay lưng, chối từ em cho dù em phạm phải lỗi lầm lớn lao. Người luôn rộng mở vòng tay ấm áp ôm chầm lấy em, vổ về lúc em thất bại, nông nổi. Vui khi thấy em cười tươi, thở dài buồn phiền khi em trở trăn. Xót xa khi em gặp những va vấp và té ngã trên đường đời, lo lắng vì em còn qúa yếu mềm, non trẻ. Khi em sai người không phê bình, chỉ trích em như bao người khác mà nhẹ nhàng nói cho em biết phải khắc phục ra sao. Không được nản lòng trước khó khăn hiện tại.Khích lệ em nổ lực cố gắng vươn lên trong công việc.
Có một người, luôn xuất hiện khi em cần dù cho ngoài kia mưa rơi hay gió bão cuồng phong. Lái xe tám tiếng đồng hồ xuyên biên giới trong đêm khi nghe tin nơi em ở xảy ra thiên tai chỉ vì muốn chính mắt thấy em an toàn, lành lặn không bị thương tích. Với người em không bao giờ trở thành qúa khứ mà luôn là biểu tượng của tương lai. Ở bên ngoài xã hội nhìn người có vẻ nghiêm nghị, khô khan. Nhưng người lại dịu dàng hết mực lúc ở nhà. Gần như chưa bao giờ người vô cớ lớn tiếng, quát nạt em cả. Người luôn mang đến cho em cảm giác an lành, luôn cổ vũ cho em thêm mạnh mẽ, tự tin trong những cuộc thi. Chuyển tải cho em kinh nghiệm mà người có, khuyên răn em bình tĩnh khi đối diện vấn đề. 
Có một người, luôn dõi theo bước chân của em trên đường đời, người dạy em kiên trì nhẫn nại trước chông gai. Dạy em biết đứng trên đôi chân của chính em chứ không phải nương dựa vào người khác. Biết tự bảo vệ mình trước những kẻ không lương thiện trên đường phố chứ không chỉ là hét toáng lên kêu cứu và chờ ai đó đến giúp đở. Dạy em biết đối mặt biết nhận sai chớ không phải viện cớ hoàn cảnh hay hàng tá lý do khác để né tránh. Biết nhìn xuống để thông cảm sớt chia với kẻ ""ngã ngựa"" chớ không phải nhìn vào đó để cho mình hay, mình giỏi.
Có một người, giúp cho em thấy giá trị nước mắt và nụ cười bằng những khốn khó, mất mát mà người từng trải qua trong khoảng thời gian trai trẻ. Giải thích đơn giản hóa một vấn đề mà em quan tâm. Nói cho em hiểu yêu thương thì không có ranh giới, rào cản, không phân biệt bất cứ cái gì từ chủng tộc, ngôn ngữ. Sống là để yêu thương con người và để người khác yêu thương mình. Sống sao cho phải, cho đáng, không phí phạm một kiếp người. Và trên hết tất cả, người làm cho em tin rằng là chính mình vẩn luôn tốt hơn so với việc vay mượn hay núp bóng hào quang của một ai khác.
Có một người không hề do dự đắn đo, sẵn lòng dốc hết những đồng bạc cuối cùng mà người có cho em. Khẽ đặt tay lên trán em, khi em nằm trên giường bệnh cùng câu nói muôn thuở ""tất cả sẽ ổn thôi, sẽ qua..."". Chỉ có thể tạm chợp mắt khi em đã ngon giấc, ngủ say. Người biết em thích ăn gì nhất và sợ hãi cái gì nhất. Ghét ai nhất, thương ai nhất và những cung tầng, cảm xúc rắc rối trong em. Luôn biết em sẽ trốn ở nơi nào khi em thấy hụt hẫng, buồn phiền. Người chưa bao giờ làm tổn thương em ngược lại dù cho em có làm người đau lòng, thất vọng nhiều lần người vẩn bao dung, tha thứ. Vẫn che chắn cho em bằng khả năng mà người có được.
Có một người luôn mong em tìm được hạnh phúc trong tình yêu bởi hạnh phúc của em chính là niềm vui của người. Người sẽ mỉm cười lúc thấy em mặc Soirée cài voan trắng lên tóc, tay ôm hoa hồng đi cạnh người phối ngẫu. Người yêu thương, chiều chuộng những đứa trẻ do em sinh ra bằng tất cả sự chân thành. An lòng lúc em tìm được bến bờ thực sự mặc dù từ lâu người đã là khoảng trời bình yên của em. 
Anh...
Số thời gian người yêu thương em, gấp đôi gấp ba cái khoảng thời gian mà anh đang yêu thương em. Anh có dám hứa rằng anh sẽ yêu thương em như người từng yêu thương không? Anh có dám chắc rằng suốt cả cuộc đời anh, em không trở thành dư thừa, xưa cũ và anh luôn cần em như người không? Dù cho anh yêu thương, bao bọc em đến mức tốt nhất thì cũng có lúc em vẩn sẽ chạy về bên người. Có những câu chuyện em chỉ muốn chia sẽ cùng người chứ không phải với anh.
Dù cho, một ngày nào đó em có lấy anh làm chồng hay người đàn ông nào khác đi chăng nữa thì người ấy vẫn là người quan trọng hơn hết thẩy là yêu thương đầu tiên của em. Người có một vị trí vững chắc trong trái tim em mà vĩnh viễn... vĩnh viễn không ai có thể thay thế được trong suốt cả cuộc đời này. Những khi mình bất đồng, cãi cọ thì nơi em muốn tìm đến đầu tiên chính là căn nhà của người. Yêu em, đồng nghĩa với việc anh phải chịu ít nhiều thiệt thòi lép vế. Bởi người ấy sẵn sàng lên lớp, dạy đời anh nếu người biết em vì anh mà khóc. Thậm chí có thể đấm thẳng vào mặt anh nếu anh không giữ được lời hứa là chẳng bao giờ phụ bạc hay bỏ rơi em. Tống anh ra khỏi cửa nhà khi anh làm em tổn thương...
Hẳn là khi đọc tới đây anh cho là em thi vị hóa vấn đề hay quen thói mơ mộng rồi hình dung ra một nhân vật nào đó để dọa dẫm anh hoặc để ""nâng"" em lên. Em biết anh đang nghĩ rằng trên đời này làm gì có người tốt tới như vậy. Ấy thế, mà có đấy anh ạ. Anh càng không thể tin được là có một người như thế âm thầm đi bên cạnh cuộc đời em ngần ấy năm nay và chắc chắn anh rất muốn biết người đó là ai, đúng không? Chẳng phải ai xa lạ, đó là người đàn ông mà ngày xưa vẩn thỉnh thoảng đưa đón em đến lớp học và nhận một món quà do em tự tay chọn lựa trong ngày Father"s Day.
Vâng!... chính là Dad (người cha) thân yêu của em.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét